Thứ Năm, 7 tháng 7, 2016

Ngô Xuân Phúc từ bỏ Tổ quốc !

Mấy hôm nay thấy trên mấy trang tin phản động chantroimoi, thong luan, viettan hay chính trang facebook cá nhân của Ngô Xuân Phúc đang rêu rao thông tin Ngô Xuân Phúc được Cao ủy Liên Hiệp Quốc về người tị nạn (UNHCR) tạo điều kiện ổn định cuộc sống tại Bangkok, Thailand và hoàn tất các bước đầu tiên cần thiết để xin quy chế tỵ nạn chính trị. Chuyện Phúc tị nạn khiến lũ phản động Việt Tân hay những tên rận chủ hải ngoại như Cù Huy Hà Vũ, Tạ Phong Tần, Trần Khải Thanh Thủy, Hải Điếu Cày… vui mừng nức nở vì chúng có thêm một thành viên mới “tâm thần” không kém sẽ giúp cho hoạt động “chửi” của chúng nâng cao hiệu quả. Tuy nhiên, không chỉ có bè lũ phản động vui mừng, nhân dân Việt Nam chính nghĩa cũng đang vui mừng không kém khi u nhọt của xã hội như Phúc đã biến khỏi tầm mắt. Tại sao lại như vậy?

Nhắc đến Ngô Xuân Phúc, nhiều người trong chúng ta đều có những cái lắc đầu ngao ngán và nghĩ đến một con người bị mắc bệnh hoang tưởng, thần kinh. Điều này không có gì là oan ức đối với con người “ăn cháo, đái bát” như hắn khi nhìn lại chuỗi sự kiện hắn làm và gây ra để đến nông nỗi gia đình, bạn bè, hàng xóm xa lánh khiến hắn phải trôi dạt sang Thái Lan để kiếm tiền bằng nghề “chửi” nuôi thân. 

Cái tên Ngô Xuân Phúc được mọi người biết đến đầu tiên với hành động là một kẻ tự nhận bản thân là tác giả của bài thơ nổi tiếng “Tổ quốc gọi tên mình”. Bộ mặt giả dối “cháy nhà ra mặt chuột” của hắn sau này đã lòi ra khi PV báo Nghệ An yêu cầu đọc 1 câu tâm đắc, anh Phúc cũng không thể nhớ. Thiết nghĩ, vụ tranh chấp với nhà thơ Nguyễn Phan Quế Mai mà hắn dàn dựng chỉ là một phần nằm trong kế hoạch của hắn để làm mình, làm mẩy, đánh bóng tên tuổi thu hút sự chú ý của đám phản động lưu vong. Tiếp đó, Phúc tuyên bố ra khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam với những phát ngôn bất mãn bằng những kết luận thiếu đúng đắn về Đảng Cộng sản Việt Nam. Qua đó, Phúc đã nhận được sự quan tâm của đám rận chủ và điều gì đến sẽ đến với Phúc khi đôla sẽ được nhét vào mồm hắn mỗi khi hắn chửi, xuyên tạc một câu. 



Nhưng tại sao Phúc lại xin tị nạn tại Thái Lan thời điểm này? Câu trả lời đặt ra đó là sau khi thất bại nhục nhã trong việc tự ứng cử Đại biểu Quốc hội vừa qua, hắn không biết giấu mặt vào đâu nên đành tìm đường rúc ra nước ngoài. Chuyện chả là, ngày 10/3/16, Ngô Xuân Phúc chính thức công bố trên Facebook cá nhân rằng, hắn tự ứng cử đại biểu Quốc hội. Nhưng hắn đã nhanh chóng bị nhân dân tẩy chay nên tại Hội nghị lấy ý kiến cử tri nơi cư trú tại nhà văn hóa Khối 6, P. Quán Bàu, TP. Vinh, Nghệ An diễn ra vào hồi 19 giờ 30 phút ngày 04/04/2016, Ngô Xuân Phúc chỉ đạt 10/106 phiếu. Với kết quả này, hắn đã bị loại không biết rúc mặt vào đâu.

Nhận ra uy tín của mình ở trong nước chỉ là con số 0 tròn trĩnh nên để tiếp tục sự nghiệp kiếm tiền bằng nghề “chửi”, Ngô Xuân Phúc quyết định xuất ngoại và kêu gọi sự quan tâm, bố thí của mấy tên rận chủ hải ngoại. Vì vậy, dường như tôi có cảm giác Ngô Xuân Phúc tỏ ra bất mãn, không đồng tình với các chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước và nhân dân ta với tư cách là một công dân chỉ là một cơ sở để Phúc thực hiện kế hoạch sinh sống ở nước ngoài với những đồng đôla bẩn thỉu của đám phản động hải ngoại. 

Chúc mừng Ngô Xuân Phúc đã đạt được nguyện vọng khi đàng hoàng sống tị nạn khi được UNHCR thu nhận với bộ mặt nạ “người bất đồng chính kiến”, “người đấu tranh cho tự do dân chủ”. Đối với tôi, Ngô Xuân Phúc nên cút đi, đừng bao giờ quay lại đất mẹ Việt Nam khi hắn đã ruồng bỏ vì mấy đồng đôla bẩn thỉu.

Theo TNCD.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét